Giữa
tháng Ba, mọi người luyến tiếc bảo nhau thế là năm nay không có tuyết! Thật ra
cũng có đấy, nhưng không đủ trắng ngọn cỏ, không đủ nằm nhà nghe tuyết rơi, và
lại càng không đủ cho một ông người tuyết lem nhem đứng góc vườn. Vì vậy coi
như là không có màu trắng của tuyết.
Nhưng
bù lại là màu trắng của hoa lê, hoa mận, hoa táo quanh nhà, quanh vườn. Năm nay
trời ấm, ít gió cho nên hoa nở khắp nơi. Mở cửa ra sân trước vườn sau, con mắt
mình tha hồ thưởng thức màu trắng tinh khiết của những bông hoa đầu mùa. Thiên
hạ hết lời ca tụng những cây hoa đào Nhật, đổ xô lên Washington DC để được đứng
dưới hàng mai hồng, riêng mình tìm đến cây cây mận dại cuối góc park. Nó khiêm
tốn nép mình giữa một đám dây leo, cây dại và rồi tưng bừng hoa nở. Người ngắm
nó lâu nhất có lẽ chỉ một mình mình. Có mấy ai chịu khó đi giày bốt cao su lội
nước bì bõm tới cuối bờ suối mà nhìn nó đâu chứ.
Xin
trải lòng ra, đón nắng về
Xuân vàng rực rỡ khắp sơn khê
Có ai biết được nơi vườn cúc
Nụ bạch đang chờ điểm sắc lê
Xuân vàng rực rỡ khắp sơn khê
Có ai biết được nơi vườn cúc
Nụ bạch đang chờ điểm sắc lê
Cây
mận dại lặng lẽ ra hoa, đón ong cùng bướm, không phô trương bằng mấy hàng cây
lê được trồng ven đường hoa nở bung ra như những đám mây trắng, rực một góc trời
nhưng chỉ được đúng một tuần, sau đó mầm lá non nhú ra. Và chỉ trong một ngày,
cây từ màu trắng trở thành xanh non. Nhưng trong khoảnh khắc chỉ có hoa và trời,
thì nó cũng đủ làm cho mình thấy xao xuyến, thấy trời đất mở lòng đón những ánh
nắng ấm áp của mùa xuân.
Mình
được tặng cái máy hình loại semi-pro. Mới đầu nghĩ ôi trời, ở cái xứ Fort Worth
bằng riến này lấy đâu ra cảnh vật hùng vĩ để chụp rồi post lên Facebook khoe
cho bằng chị bằng em. Thế nhưng nếu mình thấp người xuống, nhìn thật kỹ dưới
chân mình, vạn vật đang tưng bừng sắc xuân đấy. Dù chỉ là một mầm non cây dại,
hay một bông hoa bồ công anh lẻ loi trên bãi cỏ chưa kịp xanh, hay một cây hoa
tỏi ngơ ngác trước gió. Và nếu nhìn kỹ hơn, sẽ là những giọt sương đêm trước
còn đọng lại trên sắc lá mơn mởn của mùa xuân về.
Lá
mầm xanh nhẹ nhàng xòe lá hứng, rất đỗi dịu dàng từng giọt mưa đầu xuân. Ánh nắng
lên mời gọi rất ân cần, vươn lên nào những mầm xuân đầy kiêu hãnh.
Bao chồi non, lộc biếc trên đời,
Gom nhựa sống lên màu tươi thắm.
Đất im lặng tận cùng mưa nắng,
Chia kiệt mình cho hạnh phúc vươn xanh.
Khi
cuối người xuống cùng đất trời, mình sẽ nghe thấy tiếng thầm của niềm vui, tiếng
nhẹ nhàng rung rất khẽ, của những nụ mầm non…
Những
bông hoa dại của Texas còn e ấp ở đây, chưa nở bung ra vì thật sự nhiệt độ ban
đêm còn hơi lạnh. nhưng nếu hoa dại chưa sẵn sàng thì nhà mình đã có mầm non của
cây phong đỏ, đã có nụ non của hoa mười giờ, và những bông hoa hồng đã đơm nụ.
Hình
như xuân là tiếng cười trong vắt,
Giữa
nhân gian thanh khiết đến vô cùng, Con người như nhỏ bé trước không trung,
Thoảng giây phút hòa tan vào bất tận.
No comments:
Post a Comment