Pages

Monday, May 11, 2020

Phượng Tím Tháng Năm


Rộn rã tiếng ve
Hè về ! Hè về !
Râm ran hoa phượng đỏ,

Trong trời xanh gió hạ.
Cuốn lưu bút,
Hối hả
Chuyền tay,
Thay mực xanh vài giòng chữ tím,
Vội vã ghi mộng ước thuở ban đầu.
Em ngồi đó,    
Mái hiên trường yêu dấu,
Hây hây đôi má đỏ, môi hồng,
Luồng gió nhẹ thổi tung làn tóc rối,
Ngập ngừng, bối rối, lời hẹn ước em trao.
Thẹn thùng ánh mắt, nghiêng nghiêng vành nón trắng,
Khúc khích tiếng cười, chiếc răng khểnh đưa duyên.    
Để lòng anh xao xuyến, bồi hồi,
Xanh trong biển nắng ngợp hồn bước chân.

Mùa hạ trở về,
Trong tháng năm phượng nở.
Hoa rơi ...
Tím thẫm bầu trời,
Thay màu phượng đỏ phơi đầy năm xưa.
Tựa xác pháo hồng sân, 
Đưa tiễn chân em sang sông về bến đỗ.
Gió theo người tung tà áo đỏ kiêu sa.
Cuốn hồn anh một cõi xa xăm lịm tắt.
Nhìn hoa, lòng se sắt,
Nhớ em.
Mênh mang màu phượng tím,
Rơi rơi theo làn gió,
Bay bay trong hè nắng,
Xôn xao niềm nhung nhớ,
Về phương trời xa xăm yêu dấu,
Một người lỡ hẹn ban đầu phôi pha.
Em về ngày ấy xa xôi,
Hoài vương sắc tím đơn côi phượng buồn.
                                      Kim Hoàng.
                                       05/2016

Phượng Tím





Tháng năm phượng tím trở về,
Gió xuân đưa đẩy đầu hè rung cây.
Nhớ ngày tay nắm trong tay,
Mà nay thu đã vơi đầy mấy đông.

Kim Hoàng (05/2019) 

Hoa Phượng Tím



Phượng tím tháng năm
Đã trở về
Dưới bầu trời xanh thẳm.
Từng cánh hoa rơi
Rơi ... rơi ...
Theo cơn gió.
Có một lần ngày trước,
Tần ngần ... 
Đùa bay tà áo ai thay
Sang ngang về bến đỗ.
Pháo hồng nhuộm đỏ lưng trời,
Mừng ai duyên mới, rối bời lòng anh.
Bây giờ hoa tím trời xanh,
Hững hờ để mặc tình anh chưa tàn.
                          
Kim Hoàng (05/2018) 

Tự tình tháng Năm








Mưa tháng năm,
Mưa ngập ngừng ... Hè tới.
Để hồn ai, bồi hồi nhớ tới tình xưa.
Dưới cơn mưa,
Mái trường xưa ngày cũ.
Rủ em cùng, hứng từng giọt nước rơi.
Khúc khích em cười, với bàn tay lạnh cóng.
Hạnh phúc nào bằng được sưởi ấm bởi tình anh.
Bây giờ tháng năm,
Mưa trở về, 
Ngập ngừng đón hè sang.
Chỉ mình em đang đứng nhìn mưa reo tí tách.
Nhớ ... về ... anh ...

Kim Hoàng (05/2018) 
                                    

Friday, May 8, 2020

Vườn tulip khoe sắc trong yên vắng

Vườn tulip khoe sắc trong yên vắng

HÀ LANLần đầu tiên đóng cửa sau 71 năm do Covid-19, Keukenhof, công viên hoa tulip đẹp nhất thế giới, thu hút hàng triệu du khách mỗi năm nay vắng lặng.
 
 
Công viên hoa tulip nằm ở thị trấn Lisse, cách thủ đô Amsterdam khoảng 40 phút đi xe buýt là điểm đến không thể bỏ lỡ khi tới Hà Lan. Đến đây, du khách được chìm đắm trong cảnh sắc tuyệt đẹp của những luống hoa tulip muôn màu sắc.
Mỗi năm có hàng triệu du khách đổ về công viên Keukenhof để ngắm hoa mùa xuân. Năm nay, hoa đua nhau nở rộ nhưng không một du khách tham quan do công viên phải đóng cửa vì Covid-19. 
Công viên trồng hơn 7 triệu củ, với 800 giống hoa tulip khác nhau. Tháng 4 - 5 là thời điểm hoa nở rực rỡ nhất.
Các loài hoa tulip phổ biến nhất là Strong Gold (màu vàng), Leen van der Mark (cánh đỏ viền trắng), Debutante (hồng đậm) và Viking (cam). Những luống hoa được trồng đan xen qua góc chụp trên cao.
Đây là lần đầu tiên công viên Keukenhof đóng cửa sau 71 năm. Bên trong chỉ có những người làm vườn tiếp tục công việc chăm sóc hoa.
Nhiếp ảnh gia người Hà Lan Albert Dros, người đam mê chụp phong cảnh và hoa tulip liên hệ người quản lý, để chụp ảnh một ngày trong vườn. Anh chia sẻ đây là cơ hội hiếm có để chụp quang cảnh hoa khoe sắc không có người, điều mà hàng năm rất khó thực hiện.
Dros thoải mái khám phá công viên có diện tích trên 30 hecta, dành quỹ thời gian một ngày chụp các loại hoa tulip và những công trình biểu tượng của Hà Lan, gồm cối xay gió được dựng mô hình trong khu vườn.
Trong ngày nhiều nắng, các luống hoa trở nên nổi bật hơn. Tác giả bộ ảnh dành thời gian dạo bước trong công viên, lắng nghe tiếng chim hót và tận hưởng mùi hương hoa tulip. Có lúc anh dành 30 phút ngồi ngắm hoa bên bờ hồ không gợn sóng giữa không gian thiên nhiên trong lành.
Những con đường hoa không một bóng người, tạo nên bức tranh phong cảnh bình yên.
Các loài hoa khác được trồng xen kẽ với tulip.
 
Tulip được tạo hình từ hàng trăm đóa hoa nhìn từ trên cao. 
Tính đến ngày 4/5, Hà Lan xác nhận có 40.571 ca nhiễm nCoV và tử vong hơn 5.000 người. Nước này đang áp dụng các biện pháp cách giãn xã hội, người dân ở nhà và chỉ ra ngoài khi cần thiết

Huỳnh Phương (Theo MyModernMetInsider).

Mối duyên lành


Người con gái giản dị nơi xứ lạnh,
Như loài hoa bình dị nép bên đường. 
Cánh hoa nhỏ thẹn thùng rung trước gió,
Lá theo hàng e ấp xếp vào nhau.
Rồi anh đến, trai xứ lạ quê người,
Ngày gặp em, ta quen nhau kiếp trước.
Cánh hoa nhỏ reo cười vui dưới nắng,
Lá mở lòng chào đón ánh tình yêu.
Anh và em, tình đơn sơ mộc mạc,
Nguyện cùng nhau xây đắp mối duyên lành.

(Thân tặng em Kim Thu)

                               Kim Hoàng
                                       04/2020

Wednesday, May 6, 2020

Khép lòng lại

Đã lâu không vào blog, cũng chẳng bỏ gì lên blog, mặc dù đầy những bài viết dang dở đây đó. Chẳng hạn như bài "Thèm được ngồi gần nhau" tôi bắt đầu sau chuyến hội ngộ gia đình năm 2019. Bây giờ không cách gì tôi tiếp tục viết được bài này hay kết thúc nó sao cho khớp với khúc dạo đầu. Hay bài "Trở về mái nhà xưa" đã viết được một đoạn, cái cảm giác trở về tôi đã viết trên máy bay, lúc đi cũng như chuyến về. Nhưng cái tôi muốn tả nhất là cảm giác của mình khi nhìn lại ngôi nhà sau 40 năm, hay những buổi sáng sớm tôi đi bộ đến thăm nó, ngồi bên cánh cổng khép kín, khuôn sân vắng lạnh, trời còn mờ tối, ánh đèn đường hắt vào mắt tôi...thì vẫn chưa được một chữ. Tôi hứa với bạn bè khi nào viết xong tôi sẽ cho chúng đọc. Nhưng chắc chẳng bao giờ.
Tôi để lại nhiều thứ dang dở sau lưng mình gần như suốt năm 2019 đến tận bây giờ.
Có biết bao nhiêu sự kiện và hình ảnh tôi muốn chia xẻ, có biết bao nhiêu điều đã xảy ra cho tôi, cho những người chung quanh tôi, cho cả thế giới, nhưng tôi không hề viết lấy một chữ.
Họa may sau này chắng? Khi tôi có thể trở lại là tôi trước kia, khi mọi chuyện trở lại như trước kia. Điều mà tôi biết không bao giờ xảy ra. Và mọi người ai cũng biết sẽ không bao giờ xảy ra.
 Để cho tôi bắt đầu kể chuyện tôi đi Sedona bằng cái câu "Phi trường là một thành phố chết…". Hay để cho tôi bắt đầu mùa xuân ở đây với chậu cây Bleeding Heart đang ra những nụ mầm mới mẻ. Hay để cho tôi biến những đêm ngồi cặm cụi may khẩu trang thành chuyện cười. Những cảm xúc này trước đây tôi tuôn ra dễ dàng biết mấy, nhưng bây giờ chững lại hết, chết tức tưởi trước khi bắt đầu…
Có những điều tôi muốn nói nhưng không nói ra, có những điều tôi muốn viết nhưng không một dòng.
Có những đêm thao thức đầy chữ nghĩa trong đầu, để rồi sáng hôm sau quyết định xóa sạch.
Có khi nhìn một hình ảnh quen thuộc, nảy ra hàng đống ý tưởng sau nó, nhưng tôi không buồn viết xuống.
Có khi nhìn một áng mây, muốn chia xẻ màu sắc nhiệm kỳ của nó, nhưng tôi thẫn thờ quay lưng.
Có khi bắt gặp một câu chuyện buồn cười đâu đó, tôi có thể tán nó ra thành nguyên một bài văn, nhưng tôi chỉ lặng lẽ.
Tôi có thể viết về chuyện con chim câu làm tổ bên cửa sổ, mỗi sáng tôi nói chuyện với nó, tôi có thể viết tôi đã khóc như thế nào khi con chim Blue Jay ăn cắp trứng của nó trước mắt tôi và mắt chim mẹ. Nhưng khóc với ai đây?
Tôi có thể tả một cách ai oán phản bội là gì, nhưng chẳng để làm gì, cho ai cả.    
Tôi có thể viết mua nước mắt mọi người khi nhìn hình Ba chụp chung với tôi cách đây hơn 20 năm. Nhưng ích gì? Ba đã chết và tôi thì vẫn đang vật lộn với nỗi đau này, sau chừng đó năm nhất định không nguôi ngoai.
Tôi có thể cho hơn 1000 chữ tả nỗi cô đơn của tôi trên ngọn núi Wilson ở Sedona. Nhưng chữ theo gió bay mất rồi để lại nỗi cô đơn mang theo cùng mình.
Tôi dễ dàng phun ra hơn 2000 chữ tả chân cho cái gọi là sự giả dối, nhưng trái đất vẫn quay và sự giả dối vẫn còn đó.  
Tôi múa một lúc ra luôn một bài ca tụng tình yêu thương các loại, nhưng tôi không còn tin vào đó nữa. Thế thì làm sao bắt đầu? 
 
"Một mùa hè chết oan bên trời
Một nụ cười chết oan bên đồi
Một hẹn hò chết oan trong đời
Chết oan trong hồn tôi
Biết bao nhiêu lời muốn nói…"

Chỉ vì lòng tôi đã khép lại. Chỉ vì tôi đã mất niềm tin vào mọi người.
Thế thôi.

Lan Hương
Fort Worth 05/06/2020

Bởi Tên Em



Cúc mùa thu vàng tươi anh vương vấn,
 
Mùa xuân về, hồng thắm, tím nhớ nhung.

Dẫu mùa nào, anh cùng hoa mơ ước,

Dệt với đời, hạnh phúc bởi tên em.

                          Kim Hoàng.
 
(Thân tặng cô Cúc)

Hoa Sinh Nhật



Sinh nhật em, anh tặng cành hoa thắm,

Rực rỡ vàng, tươi sáng bởi tên em.

Tuy đơn sơ nhưng ấp ủ thật nhiều,

Tình anh vẫn trải dài theo năm tháng.

                         Kim Hoàng.

 (Thân tặng cô Cúc)