Pages

Friday, November 7, 2014

Thu sang cho lá vàng rơi

Ngọn gió thu phong rụng lá hồng  (Ozark, AR) - hình của Quỳnh
Mùa thu đến cùng với bầu trời xanh biếc, lá vàng chen lẫn lá đỏ, bầu không khí se se lạnh, và lãng đãng mùi khói củi đâu đây.
Ở đâu cũng thế, từ Ozark Arkansas, cho đến Fort Worth Texas, và ngay cả Clabecq bên xứ Bỉ. Chúng ta chia xẻ một màu lá, một màu trời, chúng ta chia xẻ cảm xúc với mùa thu xứ người.

Có nghe không, mùa thu? Lá thu rơi xào xạc, con nai vàng ngơ ngác.....




Rừng phong thu đã quan san nhuộm màu? 
Clabecq - hình của Quỳ
 

Sắc màu lá úa níu kéo lá xanh, như mọi sự phải đến hồi kết thúc. Vạn vật chuẩn bị vào giấc ngủ mùa đông bằng cơn chuyển mình màu sắc, tưng bừng, rực rỡ, như đốm lửa bừng lên trước khi lụi tàn. dù cho có ở nơi đâu, mênh mông bát ngát như Ozark, hay một góc khuất lánh ở Clabecq, màu lá luôn làm lòng người chùng lại, xao xuyến và choáng ngợp. Cả rừng cây đổi lá, hay chỉ đơn lẻ một cây phong đổi lá, đều làm xúc động lòng người.





Và nơi đây rất đỗi bình yên (Ozark, AR) - hình của Chân
Bỗng dưng buồn bã không gian
Mây bay lũng thấp giăng màn âm u
Nai cao gót lẫn sương mù
Xuống rừng nẻo thuốc nhìn Thu mới về
Sắc trời trôi nhạt dưới khe
Chim đi lá rụng, cành nghe lạnh lùng
Sầu thu lên vút song song
Với cây hiu quạnh với lòng quạnh hiu
Non xanh ngây cả buổi chiều
Nhân gian e cũng tiêu điều dưới kia
                                                                                     (Huy Cận)


 Có phải gió làm cho màu lá đổi?
Có phải mây làm cho nắng phai đi?
(Canal Clabecq  - hình của Quỳ)
Sầu thu sầu lên vút mịt mù...Mà e nhớ hương mùa thu...Hương mùa thu, mùi lá mục, mùi cành khô, mùi đất ẩm ướt, mùi củi lửa reo vui, mùi hạt dẻ nướng cháy, mùi sương khói lãng đãng, mùi thời gian, mùi không gian. Mùi của hoài niệm. Còn chăng bóng nắng xuyên rừng? Còn chăng sắc nước lung linh dưới trời?

Bóng nắng (hình của Quỳ)


Thu đến, cảnh vật chợt êm đềm, một góc khuất đâu đó rất đỗi bình yên, đời thường dường như bớt xao động, chậm lại chờ mùa thu.
Lá đang chín vào tận cuống
Gió khua xào xạc trên đường
trời co vắng mây hóa rộng
Nắng vàng chừng cũng nhạt hơn.
Nhận ra dáng cây gầy thêm
Lá gió rơi đầy quanh gốc
Nhận ra nắng mưa còn nhắc
Mùa đông, mùa hạ...qua đây
Chừng như nhịp tim chậm lại
Mùa thu tôi nhìn lên cây..
(Nguyễn Hoa)


Con suối nhỏ chở lá vàng trôi  (hình của Quỳnh)
Nghe chăng con suối mùa thu? Róc rách đôi bờ, chầm chậm dòng chảy cuốn theo lá chết. Con suối mùa thu đợi lá vàng, như trời xanh chờ mây trắng, cho không gian và thời gian ngừng trôi. Con suối mùa thu vẫn lặng lờ, những lá thu vàng rụng ngẩn ngơ....


 
Lối nhỏ thu sang - hình của Chân






 "Một mình đi lang thang trên đường 
 Hoàng hôn xuống chiều thắm muôn hương
 Chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng
 Có mùa thu về, tơ vàng vương vương
 Chiều hôm qua lang thang trên đường
 Nhớ nhớ, buồn buồn với chán chường
 Chiều hôm nay trời nhiều mây vương
 Có mùa thu vàng bao nhiêu là hương"



Ráng chiều bên Canal - hình của Quỳ

Trong đời thường tất bật, có mấy ai dừng lấy một phút để nhìn mùa thu đang đến? Sẽ chẳng biết đâu nếu không tình cờ bắt gặp một chiếc lá vàng, một làn gió nhẹ lành lạnh, và nhất là chút ánh nắng cuối ngày hắt lên hàng cây thay lá. Ráng chiều ở Clabecq rực rỡ, ngày tàn trên White Rock huy hoàng. Hạnh phúc thật đôi khi không ở đâu xa, mà chỉ là một màu lá đẹp, một áng chiều tà...Hạnh phúc là thế khi mình biết cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên, vốn rất ưu đãi con người.

Chiều trên núi White Rock AR - hình của Chân

"Anh mong chờ mùa thu
Trời đất kia ngả màu xanh lơ
Đàn bướm kia vui đùa trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh
Anh mong chờ mùa thu
Dìu thế nhân vào chốn thiên thai
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa thu quyến rũ anh rồi"




trời thu xanh ngắt mấy tầng cao - Fort Worth, TX


Và như thể, mùa thu đang đến. Và như thể nắng thu đang đến. Chút bồi hồi xao xuyến với trời đất rồi cũng sẽ hết. Dù cho
"Anh gọi mùa thu mơ
Một sớm thu mờ
Nai vàng đạp trên lá
Bước từng bước xa xa
Anh gọi mùa thu mơ
Trời sớm sông không bờ
lá vàng rơi lác đác
Dịu dàng cơn gió bay
Anh hẹn mùa thu sang..."


Êm đềm - hình của Quỳ




Thôi nhé, mùa thu dài lắm ở chung quanh...

Les sanglots longs
Des violons
De l'automne
Blessent mon coeur
D'une langeur monotone
Tout suffocant
Et blȇme, quand

Sonne l'heures
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure....
(Paul Verlaine)






 


 




 






No comments:

Post a Comment