Pages

Wednesday, December 17, 2014

Đêm Noël (Phan Đình Kiểm)


Hương, Đạo
Ba Má cùng cả nhà chúc hai con và các cháu một đêm Noël thật vui và sang năm mới được vạn sự như ý.
Ba, năm nay đã yếu, chân tay khòng khèo, đi không vững, cầm không chắc, các con thấy chữ viết của ba thì các con biết tay ba lỏng lẻo.
Tuy vậy, hàng ngày ba vẫn cố tập thể dục độ nửa giờ và đi bộ một giờ. Má thì cũng chẳng hơn gì, vai vẫn đau, nhưng vẫn phải đi chợ xa mua sắm đồ cần dùng. Từ hôm qua đến nay má xuống nhà con Thảo để trông nom con Thiên Ân nó đau.
Con Mai thì bảo ba má già rồi, tất nhiên phải yếu, thuốc thang chỉ đỡ phần nào thôi.
Ba gởi kèm theo đây bài Đêm Giáng sinh.




Đêm Noël
25-12-2001

Ngoài trời lạnh mây mờ u ám,
Trong nhà vui sưởi ấm tình thân.
Đêm Noël như vẫn mọi lần
Quây quần lại mong ân Thượng Đế
Cho bình an trần thế quanh năm
Ánh đèn màu nhẹ đuổi tối tăm
Soi thế sự thăng trầm mờ tỏ.
Cành thông xanh chạm gió lung linh
Gánh đèn hoa nặng tình non nước.
Cũng mùa này thuở trước Chúa sinh
Trong máng cỏ an bình thánh thể.
Đêm nhớ Chúa vui để dài lâu,
Vui vui mãi không bao giờ hết.

Thức thêm khuya mỏi mệt gì đâu,
Chén rượu nồng cùng nhau say sỉnh.
Đời thêm hoa yên tĩnh muôn phương.
Lũ trẻ thơ dễ mến, dễ thương,
Đua nhau hát Nghê Thường một khúc.
Âm thanh bay cảm súc trời mây.
Tơ đàn rung lung lay ngọn nến
Gợi lòng người nhớ bến thuyền hoa.
Vui đêm nay trẻ cũng như già,
Lòng mênh mông mặn mà thắm thiết.
Lại một năm bắt đầu sắp hết,
Thân chúc nhau đẹp tiết mùa xuân:
Như mai vàng, hồng vân trôi nhẹ
Như đào thơm nửa hé hoa non,
Như cúc lan đang còn đua nở
Như giấc mơ tiên nữ xuống trần…
Nơi đất lạ ít ỏi người thân,
Mấy ai quen, tinh thần gắn bó.
Bâng khuâng lòng như quên như nhớ;
Quê hương cũ, bé nhỏ thương yêu,
Có bớt chăng ít nhiều vất vả,
Hay vẫn còn tất cả như xưa.
Thôi quên hết để chờ xuân tới,
Đời đẹp thêm phấn khởi thêm hương.
Đêm vui, vui họp thân thương,
Ngàn năm muốn mãi đi đường vinh quang.
Noël muôn thuở huy hoàng.

Bruxelles, 10 – 12- 2001

 


2 comments:

  1. Đã qua không biết bao nhiêu những tháng, những ngày không còn Ba, nhưng vẫn buồn muốn khóc khi đọc câu "các con thấy chữ viết của ba thì các con biết tay ba lỏng lẻo".

    ReplyDelete
  2. Nhìn lại bút tích cảu Ba , tớ không cầm được nước mắt ! Ba mất cũng được hơn 8 năm rồi , mà sao kỷ niệm về ba và má vẫn còn vương vấn trong lòng mãi không thôi ! Nhớ những lần Noel còn Ba còn Má , chỗ ngồi của ba , của Má , vẫn còn đó !
    Ba viết cho Hương Đạo , những đứa ở xa , còn những đứa ở gần bên , nhiều khi lại không biết nhiều về tâm tư của ba vì ba nào có nói cho ai nghe đâu ! chỉ khi Ba mất rồi , các cuốn vở cua ba mới được đem ra đọc , và cất giữ . bài thơ này Ba có viết trong cuốn sổ cua Ba , như vậy Ba đã chép tay ra để gửi cho Hương , và đổi Giáng Sinh thành Noel .

    ReplyDelete